Add parallel Print Page Options

Mạc-đô-chê Được Vinh Hiển

Đêm ấy vua ngủ không được, nên truyền đem sách Sử Biên Niên vào đọc cho vua nghe. Trong sách có nói đến việc Mạc-đô-chê báo cáo về Bích-than và Thê-rết, hai thái giám của vua thuộc đội vệ binh canh gác ngưỡng cửa, âm mưu ám hại vua A-suê-ru. Vua phán hỏi: “Mạc-đô-chê có được vinh dự hay thăng chức gì về thành tích này không?” Các cận thần của vua tâu: “Tâu bệ hạ, chưa có gì cả.” Vua hỏi: “Ai đứng ngoài sân vậy?” Vì Ha-man vừa bước vào sân ngoài của hoàng cung, định tâu xin vua cho treo cổ Mạc-đô-chê lên giá mà ông đã dựng sẵn. Các cận thần vua tâu: “Tâu bệ hạ, tướng Ha-man đứng ngoài sân.” Vua truyền: “Hãy cho vào.”

Ha-man vừa bước vào thì vua hỏi: “Theo khanh, phải làm gì cho người mà Ta muốn tôn trọng?” Ha-man nghĩ thầm trong bụng: “Có ai mà vua muốn tôn trọng hơn ta đâu?” Vậy Ha-man tâu với vua: “Đối với người mà bệ hạ muốn tôn trọng, xin bệ hạ sai mang đến vương bào mà chính bệ hạ đã mặc, vương mã đầu có đội vương miện, mà chính bệ hạ đã cưỡi. Xin bệ hạ sai giao vương bào và vương mã cho một trong các vị thượng quan cao cấp nhất của bệ hạ để vị thượng quan ấy mặc cho người mà bệ hạ muốn tôn trọng, rồi nâng người lên lưng ngựa, dẫn đi ngang qua quảng trường của kinh thành, vừa đi vừa hô to: ‘Hãy xem vua ban vinh dự cho người thế này đây!’ ”

10 Vua phán với Ha-man: “Hãy mau mau lấy vương bào và vương mã y như khanh đã nói, và thi hành như vậy đối với Mạc-đô-chê, người Do-thái làm việc tại triều. Chớ bỏ sót điều chi hết trong mọi điều khanh vừa nói.” 11 Thế là Ha-man đem vương bào và vương mã đến mặc cho Mạc-đô-chê và dẫn ông ngồi trên lưng ngựa đi ngang qua quảng trường của kinh thành, vừa đi vừa hô to: “Hãy xem vua ban vinh dự cho người thế này đây!”

12 Sau đó Mạc-đô-chê trở về triều, còn Ha-man vội vã về nhà, đầu trùm lại như để tang. 13 Ha-man thuật lại cho Xê-rết, vợ ông, và hết thảy bạn ông biết mọi điều xảy ra cho ông. Những người bạn khôn ngoan[a] này và Xê-rết, vợ ông, đều nói: “ông bắt đầu sa cơ thất thế với Mạc-đô-chê rồi. Nếu hắn đúng là dòng giống Do-thái, ông không thể thắng được hắn đâu. Ông chắc chắn sẽ thảm bại.”

14 Trong khi họ còn đang nói với Ha-man, các thái giám của vua đến và hối hả đưa Ha-man đi dự tiệc hoàng hậu Ê-xơ-tê dọn.

Footnotes

  1. 6:13 Bản Tanakh dịch là “những vị cố vấn của ông.”

Vua Tri Ơn Mạc-đô-chê

Tối hôm đó vua ngủ không được; vua truyền lệnh mang các sách kỷ yếu và sách sử ký đến đọc cho vua nghe. Người ta thấy trong đó có chép thể nào Mạc-đô-chê đã báo cáo âm mưu của Bích-than và Tê-rếch, hai quan thái giám của vua, những người có trách nhiệm canh giữ cung môn, đã âm mưu ám sát Vua A-ha-suê-ru. Vua hỏi, “Mạc-đô-chê có được tưởng thưởng hay tuyên dương gì vì công trạng ấy chăng?”

Các cận thần của vua đáp, “Ông ấy chẳng được gì cả.”

Vua hỏi, “Ai đang ở ngoài nội điện?”

Vả, bấy giờ Ha-man vừa bước vào tiền sảnh của nội điện để đến tâu với vua, xin phép treo cổ Mạc-đô-chê trên mộc hình ông đã dựng. Vì thế các cận thần của vua tâu với vua, “Tâu, có Ha-man ở ngoài đó. Ông ấy đang đứng ở sân chầu.”

Vua phán, “Hãy truyền cho ông ấy vào.”

Vậy Ha-man vào và vua nói với ông, “Người mà trẫm muốn tôn trọng thì phải làm gì cho người ấy?”

Ha-man tự nhủ thầm, “Có ai mà vua muốn tôn trọng hơn ta chứ?” Vì thế Ha-man tâu với vua, “Người mà hoàng thượng muốn tôn trọng thì xin hoàng thượng cho mang lấy bộ triều phục của hoàng thượng mặc, con ngựa hoàng thượng cỡi, và vương miện hoàng thượng đội trên đầu đến. Sau đó xin hoàng thượng truyền cho vị thượng quan được tôn trọng nhất, để vị ấy mặc bộ áo mão đó cho người được hoàng thượng muốn tôn trọng, rồi để vị ấy dắt con ngựa có người được hoàng thượng muốn tôn trọng cỡi, đi dạo khắp quảng trường ở kinh đô, và hô to trước mặt người ấy rằng: ‘Ðây là cách đãi ngộ cho người được vua muốn tôn trọng.’”

10 Bấy giờ vua nói với Ha-man, “Hãy mau mau lấy bộ triều phục và ngựa, y như lời ngươi nói, mặc cho Mạc-đô-chê người Do-thái đang ngồi ở cổng hoàng cung. Tất cả những gì ngươi nói, chớ bỏ sót điều nào.”

11 Vậy Ha-man lãnh lấy bộ triều phục và ngựa. Ông mặc bộ triều phục ấy cho Mạc-đô-chê, rồi dắt con ngựa có Mạc-đô-chê cỡi, đi dạo khắp quảng trường của kinh đô và hô to, “Ðây là cách đãi ngộ cho người được vua muốn tôn trọng.”

12 Sau đó Mạc-đô-chê trở lại cổng hoàng cung, còn Ha-man thì vội vàng đi về nhà ông, lòng đầy sầu thảm và đầu trùm lại. 13 Ha-man thuật lại cho Xê-rếch vợ ông và cho các bạn ông về những gì đã xảy ra cho ông. Các cố vấn của ông và Xê-rếch vợ ông nói với ông, “Nếu đó là Mạc-đô-chê, dòng dõi của dân Do-thái, thì hoạn lộ của ông đã bắt đầu suy bại rồi. Ông sẽ không thắng nổi hắn đâu, nhưng ông chắc chắn sẽ thất bại trước mặt hắn.”

14 Ðang khi họ còn nói chuyện với ông, các quan thái giám của vua đến mời Ha-man phải mau lẹ đến dự tiệc do Ê-xơ-tê đã chuẩn bị.