Add parallel Print Page Options

Đa-vít Tị Nạn Nơi Đất Người Phi-li-tin

27 Đa-vít nghĩ thầm: “Một ngày nào đây, chắc chắn tôi sẽ phải chết bởi tay vua Sau-lơ. Không gì tốt hơn cho tôi là trốn sang đất người Phi-li-tin. Bấy giờ vua Sau-lơ sẽ mất hết hy vọng tìm bắt được tôi trong toàn lãnh thổ Y-sơ-ra-ên, và tôi sẽ thoát khỏi tay vua.”

Đa-vít liền cùng với 600 người theo mình vượt qua biên giới, đến với vua A-kích, con ông Ma-óc, tại thành Gát. Đa-vít và những người theo chàng, mỗi người với gia đình mình, đều ở lại thành Gát với vua A-kích. Đa-vít cũng dẫn theo hai bà vợ, bà A-hi-nô-am, người Gít-rê-ên, và bà A-bi-ga-in, vợ góa của Na-banh, người Cạt-mên. Khi vua Sau-lơ hay tin Đa-vít đã trốn sang thành Gát, vua không còn tìm bắt chàng nữa.

Đa-vít tâu với vua A-kích: “Nếu vua đẹp lòng, xin vua cho phép tôi cư ngụ trong một thành nào đó ở miền quê. Vì tôi tớ vua sao lại được ở trong hoàng thành với vua?” Ngay hôm đó, vua A-kích cho Đa-vít thành Xiếc-lác; vì thế thành Xiếc-lác thuộc về các vua Giu-đa cho đến ngày nay.

Thời gian Đa-vít cư ngụ trong xứ người Phi-li-tin là một năm bốn tháng. Đa-vít và những người theo chàng thường cướp phá các dân Ghê-sua, Ghiệt-xi và A-ma-léc là những dân tộc sống trong vùng từ Tê-la-im[a] trải dài đến sa mạc Su-rơ và tận biên giới Ai-cập. Mỗi khi đánh phá vùng nào, Đa-vít không để cho ai sống sót, dù đàn ông hay đàn bà. Đa-vít lấy hết chiên dê, bò lừa, lạc đà và quần áo, rồi trở về và đến gặp vua A-kích.

10 Mỗi khi vua A-kích hỏi: “Hôm nay các ngươi cướp phá vùng nào?” Đa-vít thường đáp: “Vùng Nê-ghép xứ Giu-đa,” hoặc “vùng Nê-ghép của dân Giê-ra-mên,” hoặc “vùng Nê-ghép của dân Kê-nít”[b] 11 Đa-vít không chừa một người đàn ông hay đàn bà nào sống sót để đem về thành Gát, vì sợ họ tố cáo những việc Đa-vít và những người theo chàng đã làm. Đa-vít cứ hành động như vậy suốt thời gian ở trong xứ người Phi-li-tin. 12 Vua A-kích tin Đa-vít. Vua thầm nghĩ: “Nó đã tự làm cho dân Y-sơ-ra-ên của nó ghê tởm nó đến nỗi nó phải làm chư hầu cho ta suốt đời.”

Footnotes

  1. 27:8 Nt: “Ô-lam” hoặc “lâu đời.” LXX: Tê-lam
  2. 27:10 Nê-ghép là địa danh chỉ vùng đất khô hạn phía nam xứ Giu-đa

Ða-vít Liên Kết với Dân Phi-li-tin

27 Bấy giờ Ða-vít thầm nghĩ, “Trước sau gì mình cũng sẽ rơi vào tay Sau-lơ. Không gì tốt hơn là đi mau xuống xứ của dân Phi-li-tin; bấy giờ Sau-lơ sẽ thất vọng và sẽ không tìm kiếm mình trong khắp nước I-sơ-ra-ên nữa. Như vậy mình sẽ thoát khỏi tay ông ta.” Nghĩ thế, Ða-vít bèn đứng dậy, cùng với sáu trăm người theo ông, đến với A-kích con trai Ma-óc, vua Gát. Vậy Ða-vít ở với A-kích tại Gát. Ða-vít và những người theo ông ai nấy đều dẫn theo gia đình mình. Ða-vít dẫn theo hai vợ, A-hi-nô-am người Giê-rê-ên, và A-bi-ga-in người Cạt-mên, góa phụ của Na-banh. Người ta báo cho Sau-lơ hay rằng Ða-vít đã trốn đến Gát, nên ông không truy lùng ông ấy nữa. Ða-vít nói với A-kích, “Nếu tôi được ơn trước mắt ngài, xin cho tôi một nơi trong một thành nhỏ nào ở miền quê trong đất nước của ngài, để tôi ở tại đó, vì làm sao tôi tớ ngài có thể ở với ngài trong hoàng thành được?” Vậy hôm đó A-kích ban cho ông Thành Xích-lắc. Vì thế Xích-lắc thuộc về các vua Giu-đa cho đến ngày nay.

Vả, cho đến lúc ấy, Ða-vít đã ở trong xứ của dân Phi-li-tin được một năm và bốn tháng. Ða-vít và những người theo ông đi lên cướp phá các dân Ghê-sua, dân Ghi-xi, và dân A-ma-léc. Ðó là những dân từ xưa vẫn sống ở các miền đi[a] từ Su-rơ đến xứ Ai-cập. Khi Ða-vít tấn công nơi nào trong các xứ đó, ông không chừa một người đàn ông hay đàn bà nào sống sót. Ông cướp đi tất cả chiên, bò, lừa, lạc đà, và quần áo, rồi trở về, và đến gặp A-kích. 10 Nếu A-kích hỏi, “Hôm nay ngươi đã đi đánh phá ở đâu?” thì Ða-vít đáp, “Tôi đi đánh phá ở miền nam của Giu-đa,” hoặc “ở miền nam của Giê-ra-mê-ên,” hoặc “ở miền nam của dân Kê-ni.” 11 Ða-vít không chừa một người nào dù nam hay nữ sống sót, để đem về trong xứ Gát, vì ông bảo, “Kẻo chúng nói cho dân ấy biết mình đã làm gì ở đâu.” Vậy Ða-vít cứ làm như thế trong suốt thời gian ông tá túc tại xứ Phi-li-tin. 12 Vì thế A-kích rất tin Ða-vít; ông nói, “Hắn đã làm cho dân I-sơ-ra-ên, dân tộc của hắn, ghê tởm hắn. Như vậy hắn sẽ làm tôi cho ta vĩnh viễn.”

Footnotes

  1. I Sa-mu-ên 27:8 nt: nếu bạn đi